Image Image Image Image Image Image Image Image Image Image

XANH magazine | March 29, 2024

Scroll to top

Top

8 Comments

Chuyện ăn trưa

Chuyện ăn trưa
Phan Hải

Thời trai trẻ nhiều năm về trước, mỗi ngày đi làm anh đều suy nghĩ đắn đo rất dữ dội.

Dĩ nhiên, không phải suy nghĩ về quần chíp. Tuy anh mê quần chíp, thích xem ảnh gái mặc quần chíp, nhưng không phải lúc nào trong đầu anh cũng chỉ có quần chíp. Ví dụ như ngoài chuyện gái mặc quần chíp ra, anh còn thích cả gái không mặc quần chíp. Nói để các bạn biết rằng đầu óc anh có những lúc rất trong sáng chứ không hề đặc kín quần chíp quần chíp quần chíp.

Quay trở lại chuyện anh suy nghĩ đó đăn đắn đo cái gì cái gì. Đúng như các bạn đoán, anh suy nghĩ về ăn trưa. Tiêu đề bài này cũng đã ghi vậy. Anh nghĩ xem trưa nay mình sẽ ăn gì, ăn ở đâu, ăn với ai. Không giống như thời thơ ngây ngày hai buổi hái hoa bắt bơm bớm chơi bời lêu cbn lổng đã đời rồi hớn hở tung tăng chạy nhảy về nhà rửa mặt rửa tay đi tè xong xuôi đâu đó là chỉ có mỗi một chuyện xách quần bưng bụng bật tivi lên xem chờ má cho ăn cơm. Câu này hơi dài, các bạn có thể ngắt câu bất kỳ chỗ nào hoặc thêm chấm phẩy vào đọ cho dễ thở. Tiếp. Không giống như thời thơ ngây sung sướng ngày xưa í, lớn lên đi làm khổ lắm.

Đi làm rồi, không ai lo cho ăn mà phải tự ăn. Không được ăn cùng ba mẹ mà chỉ được ăn cùng đồng nghiệp và những người xa lạ. Đồng nghiệp không phải lúc nào cũng là gái, đẹp và ngon. Là gái, đẹp và ngon chỉ có trong tiểu thuyết và mộng tưởng. Và ăn, những thứ ngon lành hay ho khoái khẩu, quên đi. Quên đi và tập làm quen với những thứ chán òm và dở ẹc. Ăn ở một hàng, chán òm và dở ẹc. Mỗi ngày chọn một hàng, ăn đủ một tuần, vẫn chán òm và dở ẹc. Tất cả đều chán òm và dở ẹc được mỗi cái giá rất đắt là an ủi đôi chút. Ít ra cũng phanh ngực ra mà nói tao í, ăn cơm công sở nhá, mấy chục nghìn nhá nhá nhá, má!

Hồi đó, anh ăn cơm lê la mải miết, ăn tráng miệng với chuối mải miết. Đến lúc chẳng thể nuốt nổi nữa và lòng căm thù những người nông dân chân chất trồng chuối thì anh chuyển sang ăn mì gói.

Trưa hôm đầu gái gọi hỏi anh ơi trưa ăn gì, anh bảo ăn mì gói em iu ơi. Trưa hôm sau gái gọi hỏi anh ơi trưa ăn gì, anh cười hi hi nói mì gói em iu ơi. Trưa hôm thứ ba gái gọi hỏi anh ơi trưa ăn gì, anh nghẹn ngào nói vẫn mì gói em iu ơi. Gái nghe mà thảng thốt nói chết mẹ, à không, chửi thề nói tục chỉ có anh chớ gái thì chỉ kêu trời ơi trời ơi thôi. Gái nói thôi thế không được để đó em.

Để đó em tức là bữa trưa của anh để đó gái lo. Thuở đó gái còn tươi tắn trẻ trung, chưa ra trường. Một tuần lên trường dăm bữa, còn dăm bữa thì ở nhà. Bữa nào ở nhà thì gái cho anh ăn. Gái sắm một cái hộp cơm hai ngăn loại dành cho công sở, có cả muỗng đũa và bắt đầu sự nghiệp nuôi anh. Các bạn sẽ hỏi thế gái nấu à. Anh sẽ trả lời bữa có bữa không. Bữa không tức là cơm thì gái nấu, đồ ăn thì mua ngoài tiệm. Nhìn biết liền, chỉ không nói ra và mỉm cười trao nhau ánh mắt cảm thông chia sẻ.

Cái vụ được cho ăn này kéo dài cũng một thời gian ngăn ngắn. Thiệt ra, có nhiều thứ bất tiện, nhưng vì cái thời trẻ trẻ nó sến thấy mẹ, gặp nhau ít phút cũng vui, ăn gì cũng sướng. Nhớ mà cảm động.

Nhiều năm về sau về sau về sau.

Đi làm, buổi trưa thấy anh đồng nghiệp đi ra ngoài rồi đi vào, tay lủng lẳng hộp cơm vợ làm mang đến mới cười cười nói sướng ha sướng ha, vợ lo sướng ha. Nhìn ổng cười hì hì mà nhớ ngày xưa cũng buồn cười.

Buồn cười rồi ngẫm nghĩ thân phận bọt bèo mới định bấm thang máy trôi xuống đất mà chết cho xong. Ai dè, ở ngay tầng một không lẽ chui vào thang máy thì kỳ thành ra đi bộ xuống, thế nên không chết. Lại đi bộ ra ngoài ăn trưa trong cô đơn buồn bã. Hỏi sao không buồn, cơm công sở mấy chục ngàn mà dở ẹc chán òm.

Nhiều năm về sau về sau về sau.

Gái thi thoảng vẫn thấy thương cho thân phận truân chuyên đớn đau đầy bất hạnh của một người đẹp là anh mà hay gọi điện nhắn tin này nọ rủ anh đi ăn trưa.

Ở nhà hàng này, quán nọ.

Cũng ngon, cũng sướng, cũng vui.

Có điều, nó khác.


Trích từ hồi ức buồn của người đàn ông đẹp và rứt buồn. Mọi sự trùng hợp ngẫu nhiên về nhân vật, tình tiết… nếu có chỉ là ngẫu cbn nhiên.

Nếu không phải là ngẫu nhiên thì thôi cũng hem sao.

Comments

comments

Nếu bạn thích bài này của Phan Hải thì ấn nhẹ nhàng vào đây nha.

Hoặc chia sẻ lên các kênh sau cho mọi người cùng đọc

Xanh cũng có mặt trên Facebook, bạn thích Xanh để cập nhật các thông tin mới nhất từ Xanh nha.

Comments

  1. Xin lỗi nhưng mà đọc xong em vẫn chỉ nhớ quần chip quần chip quần chip…

  2. Phan Hải

    bai.

  3. Phan Hải

    bai.

  4. Trung Tran

    nó khác, buồn mênh mang…

  5. Trung Tran

    nó khác, buồn mênh mang…

  6. "Cũng ngon, cũng sướng, cũng vui.
    Có điều, nó khác."
    Bứt cbn rứt.

  7. Em thề là em đọc xong e thấy hại não :(

  8. Em thề là em đọc xong e thấy hại não :(