Image Image Image Image Image Image Image Image Image Image

XANH magazine | April 20, 2024

Scroll to top

Top

No Comments

Confession Music - Love is so overrated. Em không cần tình yêu của em.

Confession Music – Love is so overrated. Em không cần tình yêu của em.
Yel
  • On 01/04/2014

Những dòng này là của một cô gái gửi tới một người đặc biệt trong cuộc đời cô – nhân dịp sinh nhật anh. Yel lần này, đơn giản chỉ là người đưa thư :)

Last first kiss là một bài hát lãng mạn. Và chắc chắn the last first kiss là một điều lãng mạn tuyệt vời. Tất nhiên chuyện đấy đã không xảy ra cho chúng ta. Nhưng, ngày hôm nay, em muốn dành cho anh một điều lãng mạn tuyệt vời.

Vậy là đã hơn bảy tháng trôi qua từ nụ hôn thứ hai của chúng ta rồi. Và em đã tới, ở đây: bên cạnh anh mỗi ngày và mỗi đêm. Thực ra chúng ta rất khác nhau. Khác từ những điều nhỏ nhặt như là thói quen đi đi lại lại ngó đây ngó đó của anh mỗi khi đánh răng, trong khi em thì đứng yên trước gương nhìn chằm chằm vào cái mặt mình. Hay mỗi lần em rán đậu phụ đều chia làm hai phần, một phần rán già cho anh và một phần rán non cho em. Hay như chưa bao giờ có anh đàn ông nào “dính líu” tới em lại hút thuốc ít hơn em, uống cà phê ít hơn em, chứ đừng nói là tuyệt đối không tị nào như anh. Hay như chúng ta không có sở thích chung về sách, vì anh thậm chí không coi là còn đọc sách nữa. Hay như nhiều và nhiều. Hay cho đến thật là trọng sự rằng nếu xếp loại thì em điển hình cho cộng đồng nghệ sĩ đầu óc treo ngược cành cây, cột điện, mái nhà… mỗi giây mỗi phút, trong khi anh là một anh doanh nhân chính hiệu không rêu rao cả sở-thích-chụp-ảnh đã quá quen thuộc với mọi tầng lớp quần chúng từ nhiều năm nay. Thực sự là, khoảng cách gần hai chục tuổi giữa chúng ta vốn dĩ còn không có ý nghĩa bằng chuyện đấy.

Chúng rất khác nhau. Chúng ta hầu như không thể hiểu nhau bằng cảm xúc. Nhưng chúng ta có thể hiểu nhau bằng lý chí. Bởi vì anh là một người thông minh, và em thì cũng vậy.

Em thích những người thông minh, tỉnh táo. Em cần những người không “điên” (giống) như em.. Em thích có anh bên cạnh để quan tâm tới, để chăm sóc, để lảm nhảm liến thoáng, để ra vẻ dằn dỗi, cãi cọ… để có những-ngày-bình-thường dành cho hai. Em cần anh cho em một điểm neo để em đừng trôi đi xa quá, cao quá, nhỡ tới quá gần mặt trời thì đôi cánh Icarus sẽ tan chảy mất. Em có một thế giới nơi đó em ở cạnh anh, và em vẫn ở trong thế giới của riêng mình, thoải mái.

large

Lần đầu tiên chúng ta tới Paris với nhau. Hay để em nói là lần đầu tiên anh đưa em sang Paris nhé. Em có bảo em sẽ viết về chuyến ấy mà em đã không làm. Câu chuyện có thể rất dài, nhưng cũng chỉ cần rất ngắn gọn thế này thôi: trong suốt thời gian chạy xe ô tô 6 7 tiếng đồng hồ khi mình đi ấy, em luôn vươn tay ra và mân mê tai anh, anh có nhớ không? Em đã có cảm giác như có một giòng điện chạy qua rất nhẹ nối liền chúng ta theo cái đường tiếp xúc ấy. Bỗng dưng em thấy anh thật gần, thật gần, lần đầu tiên… Tới độ khi chúng ta phải nghỉ giữa đường để anh chợp mắt, em ra khỏi ô tô, một mình đứng hút thuốc trong gió thổi thốc người, em nghĩ tới anh, em mỉm cười vì nghĩ tới một người đang yên tâm nằm ngủ ngon lành trong sự trông chừng của em – giờ phút đấy có kéo dài mãi cũng được.

Đấy, Paris-lãng-mạn-tuyệt-vọng của em lại là như thế đấy.

Em thích ở cạnh bên anh. Ngay cả khi nhiều lúc anh là đồ đáng ghét cứng đầu chỉ thích làm theo ý mình, vô trách nhiệm và không biết trân trọng những lời xin lỗi. Cái đêm anh đi chơi tới sáng mà chẳng thèm báo cho em, nếu mà em không gọi điện liên tục, em đã hơi quá chén và em đã tức giận tới mức em nằm mơ thấy buổi sáng khi anh trở về, dẫn theo một đám bạn, họ thì xin lỗi em thay anh, trong khi anh thì bỏ chạy và em đuổi theo… ném đủ thứ vào anh. Trong mơ em còn thấy tức giận kinh khủng. Thế mà cho tới khi buổi sáng tới thật, cơn giận của em bay biến sạch. Mặc kệ khi anh về anh cũng… chẳng thèm xin lỗi em. Nói chung, em là bậc thánh nhân một trời xanh độ lượng, hoặc là đệ nhất bánh bèo vô dụng và dễ dụ thế nào đó. Thực tế, chỉ vì anh không cần em nói mà cũng biết đi mua thuốc đánh răng thì mua hai tuýp vì chúng ta dùng hai loại khác nhau (trong khi chuyện nhắc anh đổ rác tới mỏi mồm nhiều ngày và rác vẫn đâu vào đấy là hết sức thường tình): em cũng đã vui rồi.

Em sẽ không nói rằng em yêu anh. Mặc dù đôi lúc trong vòng tay nhau hoặc khi em say một mình khi chúng ta vẫn còn mỗi người một thành phố, em muốn thì thầm vào tai anh lời yêu. Vì quả thực em không yêu anh và ham muốn được nói ra một lời yêu chẳng qua là ham muốn bày tỏ cái nguồn lãng mạn vô tận trong em.

Love is so overrated. Em không cần tình yêu của em.

Tình yêu của em, rốt cục, là một cơn say dài bất tận. Còn anh, em cần anh là một ngọn nến nhỏ trong những đêm yên lặng, và tỉnh táo. Em đã luôn chết khi em yêu. Em đang sống, em ở cạnh anh.

Em nói với anh rằng American Hustle khiến em nghĩ tới anh. Em biết thừa là anh chưa xem nó, mà có khi xem rồi cũng chưa chắc biết tại sao em lại nghĩ tới anh. Phải nói là nghĩ tới chúng ta thì đúng hơn. Trước hết là khi Edith/Sydney miêu tả lại cảm giác khi gặp Irving lần đầu – đại loại là Irving không-có-phom-người-chuẩn-nhất (vâng, Christian Bale BÉO) nhưng nàng bị cuốn hút bởi cách mà chàng dường như luôn thoải mái khi là chính mình. Em bật cười và nghĩ tới anh, đồ béo. Nhưng quan trọng nhất là câu chuyện về việc-phải-tồn-tại.

“Did you ever have to find a way to survive and you knew your choices were bad, *but* you had to survive?”

Không phải một lần em nghĩ rằng có thể lựa chọn anh là một lựa chọn tồi. Một cuộc đánh cược – ngay cả khi hình như rốt cục em luôn đánh cược đời mình. Nhưng em vẫn chọn anh, và kể cả it’s bad thì em turn it into good. Trong hiện tại này, câu chuyện của chúng ta là my way of survive, dear (và dù sao chính em cũng không phải một lựa chọn tốt cho hầu hết mọi người hehe).

Đã lâu chúng ta không có đủ không gian và thời gian để nhớ nhau, để gọi những cuộc điện kéo dài cả đêm. Em nhớ những lúc nhớ nhau ấy. Em nhớ cách đây mấy tháng thôi, buổi sáng anh mới đi làm được một lúc đã nhắn tin kêu nhớ em loạn cả lên, đòi em phải nấu cơm đi, để anh trưa về nhà ăn với em (xúc động kinh khủng, hì hì). Em nhớ những lời nhớ. Em nhớ anh. Nhân dịp sinh nhật anh, em không biết tặng anh thứ gì. Em tng anh mt điu ước.

Chúc mừng sinh nhật, bé.

Comments

comments

Nếu bạn thích bài này của Yel thì ấn nhẹ nhàng vào đây nha.

Hoặc chia sẻ lên các kênh sau cho mọi người cùng đọc

Xanh cũng có mặt trên Facebook, bạn thích Xanh để cập nhật các thông tin mới nhất từ Xanh nha.