Image Image Image Image Image Image Image Image Image Image

XANH magazine | April 20, 2024

Scroll to top

Top

8 Comments

Em mạnh mẽ lắm nhưng em vẫn cần có ai đó ở bên

Em mạnh mẽ lắm nhưng em vẫn cần có ai đó ở bên
Dorothy Hòa Trần

Một mình, em vẫn có thể làm được mọi thứ.

Đúng vậy, mọi thứ.

Như là tự lái xe 200km, tự sửa đồ lặt lặt trong nhà, tự bê thùng nước 20kg, tự thay cầu dao điện, tự đi mua thuốc khi viêm xoang hành hạ, tự quấn kín trong chăn khi trời đột nhiên lạnh quá, tự cuốc đất trồng cây,…

Em cũng có thể tự đi coi phim một mình, rồi tự xếp hàng mua nước.

Những ngày đẹp trời tự mua lấy bó hoa, tỉ mỉ cắm vào bình, tự mỉm cười ngắm nhìn hoa xinh đẹp.

Những ngày cuối tuần ở nhà một mình tự nấu lấy bữa thịnh soạn, bày biện đẹp mắt rồi ngồi thưởng thức cùng với con mèo.

Thèm bình yên thì tự xách hành lý ra bến xe, lên Đà Lạt và quẩn quanh trong phố núi vài ngày, tự làm mình vui thích…

Chỉ là, cảm xúc thì sẽ khác, nếu như bên cạnh có người thương.

Sẽ khác…

couple_smile

Những ý niệm về “sống” và “sống hạnh phúc” bỗng nhiên hiển hiện rõ trong em, khi em chơ vơ lạc lõng giữa một bên là vách đá dốc đứng gồ ghề, la liệt những đồ vật tâm linh kỳ dị, những bức tượng ma quái nằm trong hốc đá sâu hút đen ngòm, và một bên trống rỗng hoàn toàn, nhìn ngang chỉ thấy trời mây, và ngó xuống tít dưới sâu kia là biển đang vỗ mạnh vào những bờ đá làm trào lên bọt sóng xanh, chờ đợi, trên một con đường hẹp vừa đủ một chiếc xe đi, con đường lởm chởm đá nhỏ đá to, trơn trượt, chỉ chực chờ em một giây mất tinh thần hay lỏng tay là sẽ hất văng cả người và xe xuống lòng biển cả.

Sợ hãi là những gì em đã thấy. Bình tĩnh là điều duy nhất ngay lúc đó em có thể dùng để động viên mình. May mắn là thứ em đã có, nhưng cảm giác thì tồi tệ. Mọi thứ sẽ rất khác, nếu như ngay lúc đó có một ai.

Chúng ta được sinh ra và đặt cạnh nhau, không phải là để làm giúp cho nhau điều gì đó, mà là để mang lại cảm xúc cho nhau.

Không ai có thể tự làm cho mình hạnh phúc. Nên cho dù em mạnh mẽ đến đâu thì cũng cần có một ai đó ở bên để chăm lo cho cảm xúc của mình.


Đây là vài dòng em viết sau khi suýt chết ở Vũng Tàu. Cũng chẳng phải là chuyện gì kinh khủng lắm, chỉ là em có hơi ngu haha.

Em đi tìm đường lên Hải Đăng, đi như nào thì lạc (em chạy xe lòng vòng Sài Gòn vẫn hay lạc) lên cái đỉnh núi gì ấy không còn thấy đường đi gì nữa, mà con xe đít vịt thì nặng, em quay xe tìm đường về xém tí trượt vèo theo vách núi xuống biển chơi luôn.

Em lúc đó đi có một mình. Em thề là em đã sợ lắm, em còn trẻ xanh tươi quá mà. Về nhà thì em viết cái này, sau khi đã ngồi nghiêm chỉnh trên giường, xung quanh không có biển (haha).

Vậy đấy, Xanh đọc chơi.

(Xanh đọc rồi, Xanh chia sẻ cho các bạn cùng đọc chơi dí “em” luôn rồi).

Comments

comments

Nếu bạn thích bài này của Dorothy Hòa Trần thì ấn nhẹ nhàng vào đây nha.

Hoặc chia sẻ lên các kênh sau cho mọi người cùng đọc

Xanh cũng có mặt trên Facebook, bạn thích Xanh để cập nhật các thông tin mới nhất từ Xanh nha.

Comments

  1. Huy Nq

    Có 2 luôn vui hơn 1, có 2 rồi lại có 3… Sẽ luôn vui mà haha

  2. Tao thích cải ảnh mày ạ :v

  3. Huy Nq

    Để hôm nào tao tặng mày một sấp toàn hình hello kitty trên google image :))

  4. "Không ai có thể tự làm cho mình hạnh phúc. Nên cho dù em mạnh mẽ đến đâu thì cũng cần có một ai đó ở bên để chăm lo cho cảm xúc của mình."

    đúng thật

  5. đề nghị leave fb address =]]

  6. cô bạn của tôi ơi….hãy giữ nguyên sự mạnh mẽ ấy nhé… sẽ có ng đến bên cô và ở đấy mãi…tin tôi đi…

  7. Nguyễn Thanh Hà

    Bạn viết thật đáng yêu :x

  8. Nguyễn Thanh Hà

    Bạn viết thật đáng yêu :x